幽鸟无言啄落花,风吹榆荚打窗纱。先生酒醒绿阴里,笑听蜂儿报晚衙。
宋词 2019-03-05 17:01:48 2 #蒋恢
逝水光阴不肯停,又从菰黍重寻盟。平生不学採莲曲,只读离骚配酒兵。
宋词 2019-03-05 17:01:48 5 #蒋恢
落叶纷纷捲地来,手持六角障黄埃。何人真解知秋意,与上凌虚百尺臺。
宋词 2019-03-05 17:01:48 3 #蒋恢
白纻乌纱不耐凉,晚风吹月上莓墙。旧书重读添新味,二尺檠边夜正长。
宋词 2019-03-05 17:01:48 4 #蒋恢
腊里春前日日阴,西畴弥觉水云深。梅边句好无人觅,竹外烟轻有鸟吟。发兴合穷千里目,着书聊寄百年心。翻云覆雨谁能问,纳纳干坤古復今。
六尺枯筇度远岑,野花啼鸟助清吟。云低似觉天根近,磵远因知地脉深。閲世岂容无正眼,穷源须要识初心。春寒局促良堪厌,一笑阳和破积阴。
宋词 2019-03-05 17:01:48 10 #蒋恢
一年芳信雨消磨,负此吟怀奈若何。倚槛忽惊新绿暗,扫轩更惜落红多。春归惟有时禽觉,睡足从渠日影蹉。闲里工夫闲受用,惜无闲客肯相过。
幽事每堪娱,秋深晚霁初。帆分江影破,风勒鸟行疏。山色美无度,稻花香可书。逍遥今夕意,未厌短辕车。
柁转秋塘逈,寒光彻万寻。叶声风外急,吟思雨中深。白髪存公道,青山适素心。疏钟何处起,暝色正沈沈。