非止擅唐风,尤于选体工。有时千载事,祇在一联中。世自轻前辈,天犹活此翁。江湖不相见,纔见又西东。
宋词 2019-03-05 17:01:48 10 #刘克庄
陈侯生长纷华地,却以芸香自沐熏。鍊句岂非林处士,鬻书莫是穆参军。雨檐兀坐忘春去,雪案清谈至夜分。何日我闲君闭肆,扁舟同泛北山云。
宋词 2019-03-05 17:01:48 3 #刘克庄
久客长安市,人情薄似云。宁爲绝交论,不着送穷文。白髮长千丈,黄金尽百斤。故山春事动,深恐废耕耘。
宋词 2019-03-05 17:01:48 2 #刘克庄
忆冒重围入,孤城頼不亡。战功何日赏,檄草至今藏。旧事归诗卷,新寒入箭创。江边逢杜杲,鬓髮各苍苍。
宋词 2019-03-05 17:01:48 1 #刘克庄
吾砚平生极自珍,涂云抹月发清新。临归携就西湖洗,不受东华一点尘。
客子来时腊雪飞,出城忽已试单衣。湖边移店非无意,要共林逋话别归。
父兄诲我髧髦初,老不成名鬓髮疎。纸帐铁檠风雪夜,梦中犹诵小时书。
宋词 2019-03-05 17:01:48 4 #刘克庄
便着羊裘也不难,山林未有一枝安。富春耕种桐江钓,却羡先生别墅宽。
桐庐道上雪花飞,一客骑馿觅雪诗。亦有扁舟蓑笠兴,江行却怕子陵知。
山路泥深雪未干,病身初怕浙西寒。新年臺历无人寄,且就村翁壁上看。