国色名花俱绝代,玉人甘后本双身。劝君薄薄施朱粉,莫遣名花妬玉人。
宋词 2019-03-05 17:01:48 3 #刘克庄
薄薄中单掩塞酥,不知眉黛有愁无。微颦莫是尝梅子,好事讹爲齿痛图。
贵家选色斛量珠,洗尽铅华绝代无。老子效颦聊復尔,名崑崙婢作琼奴。
苍头呵欠纳诗卷,赤脚鬅鬙收药铛。惟有小窗一枝影,夜寒不睡伴先生。
宋词 2019-03-05 17:01:48 5 #刘克庄
翠袖佳人寒倚竹,素衣仙子昼看花。村墟忽有殊尤观,茅屋俄成富贵家。
商畧红儿何足比,丁宁青女不须嗔。故横瘦影禁持月,时送微香漏洩春。
不曾解佩献明珰,莫比徐妃与寿阳。五出至今污宋史,半粧当日怨萧郎。
宋词 2019-03-05 17:01:48 4 #刘克庄
通宵璧月迷琼树,破晓霜葩糁玉枝。明艳能花老夫眼,温柔不粟美人肌。
宋词 2019-03-05 17:01:48 1 #刘克庄
宋臺未了又齐臺,有扇应难障彦回。岁晚玉人在空谷,何曾羞面见人来。
典刑堪受百花朝,风致宜爲万世标。啮雪节刚难屈膝,拈花妙法愿埋腰。