遥领丛祠又一年,何功月请水衡钱。江南塞北虽无分,林下山间尚有缘。兵去未妨行酒令,印收不碍掌诗权。祇嫌海峤登临少,梦绕朱陵紫盖边。
宋词 2019-03-05 17:01:48 1 #刘克庄
风标雅合对词臣,映砚窥窗伴演纶。忽发一枝深谷里,似知茅屋有诗人。
宋词 2019-03-05 17:01:48 2 #刘克庄
建学多通显,何爲尚布衣。不闻行聘久,始悟设科非。落日君寻店,深山我掩扉。几时残烛下,重听讲精微。
宋词 2019-03-05 17:01:48 3 #刘克庄
病入中年百事阑,颓然一榻倦衣冠。客方接话俄辞起,书未终编已辍看。架坏尽教花卧藓,砌荒亦任草侵兰。力求香火非无意,疎散明知涉事难。
绝顶岚烟合,危亭略见檐。不知山雨过,但觉瀑流添。悲壮张瑶瑟,迷濛展画缣。野人双草屦,来往任泥霑。
昔我居戎幕,爲侯论战勋。斋旄俄烜赫,书札尚殷勤。国难忠方见,天高事未闻。九江残部曲,暗哭故将军。
关破垒犹坚,伤心援不前。生居诸将下,死在衆人先。愤极拳双握,创多体少全。岂无人策应,拥纛坐江边。
贪听月下小丛歌,掷去金蕉吸碧荷。四面凉如浮震泽,五更渴欲挽斜河。古称贤达谁存者,今不懽娱柰老何。长笑岘山空感慨,羊公湛辈两消磨。
昔过临平召伯时,小舟就买藕尤奇。如拈玉麈凉双手,似泻金茎嚥上池。好事染红无意绪,痴人蒸熟减风姿。炎州地狭陂塘少,渴死相如欠药医。
满望梅天雨,谁知日转骄。畦蔬新住摘,盆树久停浇。米贵粮囷尽,泉干汲路遥。未遑忧世事,灾已到顔瓢。